#firstsevenjobs

Contents

Xin viết về những công việc không tên không tuổi nhưng lại tạo nên giá trị sống cho bản thân. Những việc mà ai cũng đã từng một lần làm. Suốt đời (muốn) làm.

1. Làm con gái ba má.

Nghe má kể hồi mới sinh ra mình, sinh thường, má bị băng huyết. Chưa kể lúc bé xíu nằm nôi mình còn mắc tật khóc đêm, hành má mất ngủ cả năm. Ba thì hay quan trọng hóa vấn đề. Có lần nhổ cái răng sữa, rõ là có đau gì đâu nhưng ba vẫn đứng bên vừa dỗ rối rít vừa toát hết mồ hôi trong khi bà nội đang thản nhiên cột chỉ vào răng rất điêu luyện (bà là bác sĩ có phòng khám tư luôn nhé). Lớn lên một tí, đến độ tuổi dậy thì, tính còn nổi cơn như gió mùa đông, lặng thì ít mà chướng thì nhiều. Có lần cãi nhau với ba má, bực quá bỏ nhà đi bụi trong 2 giờ đồng hồ, làm ba má nháo nhào chạy đi tìm. Có đợt đam mê thần tượng ca sĩ nên nhất quyết đòi đi qua Hàn, Nhật, Mỹ học. Hồi nhỏ làm nhiều việc động trời lắm, vậy mà chả nhớ gì cả. Sau này nghe ba má kể lại, giọng nhẹ tơn, chỉ tóm gọn lại một câu “Hồi nhỏ nuôi mày khó lắm.” Vài chữ đó sao mà nói lên hết bao công sức của ba má.

Làm con gái ba má để được sống trong tình thương vô điều kiện.

2. Làm chị.

Làm chủ sơn hà suốt 12 năm, nay bỗng nhiên phải chia sẻ giang sơn với một cậu nhóc. Lúc mới đầu tị nạnh nhau dữ lắm cơ, ăn uống đi đâu cũng dành. Sau này đi học xa, những lúc về nhà mới thấy thương nó. Ba má lớn tuổi lại bận làm ăn để nuôi 2 đứa nên lúc nào nó cũng ở nhà một mình làm bạn với TV hoặc chạy sô từ lớp học này tới lớp học khác. Tuổi thơ của trẻ con sau này thấy ngắn mà buồn dễ sợ. Nên hễ có dịp về quê là cứ ngồi rủ rỉ rù rì với ông cậu, dắt ông cậu đi đây đi đó. Thế là cứ chị hai về là sẽ được phép thức khuya, được đi chơi gần xa, được làm việc nhà hộc hơi,… Mình thì được cập nhật tình hình phim ảnh thiếu nhi hay game gì đang nổi hiện nay. Nhờ đó mà cũng thấy bản thân trẻ hóa ra được mấy phần.

Làm chị để lan tỏa tình thương vô điều kiện.

3. Làm học sinh.

Toán luôn là môn “ác mộng” trong những năm đi học, nhất là khi hồi bé, người ta thường đề cao môn Tự nhiên. Vầy mà trong trí nhớ của bản thân, chưa bao giờ có suy nghĩ rằng mình học dốt hay vô dụng bất tài. Có lẽ vì hồi đó may mắn được gặp giáo viên thương học trò như con. Học một lần chưa vào thì học đi học lại. Làm một lần chưa ra thì tìm cách khác nhau để làm cho ra. Thầy hay bảo mình cố gắng, kể cả có sai nhưng cũng phải thử, quan trọng là phải thử. Làm người phải biết mình là ai, đừng so sánh mình với người khác để rồi ôm một cục buồn hờn. Nếu Thượng Đế cho mình một khó khăn, đó là Ngài chờ đợi ở mình rất nhiều! Từ một đứa học sinh dở Toán đến nỗi bị loại ra khỏi đội tuyển thi thành phố năm lớp 4 (chỉ có vài bạn bị loại trong tổng số gần 50 bạn), mình đạt được giải Nhì cấp thành phố năm lớp 5. Ngày liên hoan lớp, thầy tặng cho 1 cây bút máy bơm mực màu xanh và cuốn sách “Tấm lòng cao cả”. Thầy cười hề hề bảo có về thăm thầy dịp lễ thì đừng tặng quà gì cao sang, tặng thầy mấy cây bút lông để thầy có đồ đi dạy tiếp là được.

Làm học sinh để phát triển tư duy cầu tiến.

4. Làm người Việt Nam xa nhà.

Đi thật xa để hiểu được nỗi nhớ nhà da diết đến mức nào, để nhận ra mình rất thương gia đình, thương mảnh đất quá đỗi thân quen, thèm nghe dấu huyền nặng chữ ơ ư. Hóa ra trước nay mình vẫn là đứa trẻ chập chững tập đi được ba má dìu, giờ phút đi xa là lúc mình buộc phải đi bằng chính đôi chân của mình. Có những mùa miền Trung mưa bão, xem tin thời sự mà lòng nóng ran, cả nhà đang chống lũ, vậy mà con gái lớn chỉ có thể ngồi trơ mà nhìn. Có những ngày bị cảm sốt, người mệt đứ đừ vẫn ráng dậy kiếm cái gì bỏ bụng vì biết chả có ba má ở bên để mà nhõng nhẽo. Những ngày đi xa đầy tự do nhưng cũng đầy nỗi nhớ.

Làm người Việt Nam xa nhà để học cách thương quê hương.

5. Làm sinh viên kiếm tiền.

Hì hục đi dạy thêm, cắt chỉ, đan khăn len, viết bài cộng tác báo chí,… mới cầm được một khoản tiền nhỏ trên tay vào cuối tháng. Số tiền chả đáng bao nhiêu vậy mà làm mình cười cả ngày. Tiền chỉ là giấy nhưng đem lại nhiều bài học lớn. Sau này không dám xài tiền ba má phung phí nữa vì làm ra tiền khó quá. Không dám tự kiêu vì nhà mình khá giả nữa vì đó vẫn là công sức của ba má, chưa phải của mình. Chi tiêu cũng dè xẻn hơn, học được sự siêng năng cần cù chăm chỉ.

Làm sinh viên kiếm tiền để học tính tự lập.

6. Làm giáo viên.

Và sau cùng khi đang trên ngã ba đường của tương lai lại quyết định chọn làm giáo viên. Đã được sống trong tình thương vô điều kiện và được học cách san sẻ nó, vậy hãy để tình thương đó được lan rộng ra không chỉ trong gia đình mà còn nhà trường. Đã được thầy giáo dưỡng tư duy cầu tiến, vậy thì hãy truyền đạt nó trong từng bài học của con trẻ. Đã biết cách yêu quê hương và tự lập, vậy hãy dạy trẻ những điều đó ngay từ bây giờ để có sự chuẩn bị tốt hơn trong tương lai. Mình luôn suy nghĩ rằng mình là một đứa trẻ đặc biệt, là độc nhất không giống ai, nhưng điều đó vẫn không ngăn trở việc mình trở thành một con người tốt đẹp.

Làm giáo viên thực ra là đang trao truyền những điều tốt đẹp của bản thân.

7. Làm người

Bao nhiêu tinh hoa của vũ trụ kết tinh lại mới ra được một hình hài con người. Bao nhiêu duyên mới trở thành con của ba má, sống chung dưới một mái nhà, gặp những người tốt, học những điều hay. Nếu biết tìm kiếm điều dễ thương bình dị từ những nhỏ nhặt xung quanh, tự mình vẫn có thể xây dựng bản thân mình từ những điều bình dị ấy.

Làm chính mình để có được Hạnh phúc Nguyên vẹn.


Comment

Register For A Free Trial Class