Vẫn cứ ước mơ lớn, dù niềm tin còn nhỏ – Phần 2

Nội dung

Lương Đức Huy

Tôi gặp em trong một buổi trò chuyện cuối tuần tại E2. Em làm tôi bất ngờ với những suy nghĩ chín chắn, nhưng cách thể hiện vẫn vô cùng ngây thơ, tự nhiên của mình.

Huy đã đồng hành cùng E2 trong chương trình SPARK được gần một năm. Một năm thôi mà em đã thay đổi rất nhiều cả về suy nghĩ lẫn phong cách giao tiếp của mình. So với lần đầu tôi gặp em tại buổi phỏng vấn của mùa SPARK năm trước, sự vội vàng, vấp váp trong lời nói của em đã cải thiện hơn hẳn. Em không còn hồi hộp nhiều về cách diễn đạt ý, em biết chú trọng hơn khi sử dụng từ vựng của mình. Đối với một cậu bé lớp 8, đó là một bước tiến lớn về cả sự tự tin và chững chạc.

Tôi hỏi em về việc học trong lớp Anh văn và Toán tại E2, em ríu rít chia sẻ, em thích nhất là thầy Daniel (giáo viên Anh văn) và thầy Minh (giáo viên Toán), bởi vì thầy nào cũng… vui. Nhận xét tuy có vẻ đơn giản của em gợi nên trong tôi bao nhiêu suy nghĩ.

Như thế nào là niềm vui học tập? Làm sao để cân bằng giữa trách nhiệm và đam mê. Là người lớn, chúng ta luôn nhắc nhở học sinh của mình về trách nhiệm học tập. Nhưng ít ai trong chúng ta chú trọng vào việc khơi dậy niềm vui học tập trong các em. Niềm vui, là một điểm nhấn đơn giản, nhưng lại hay bị bỏ quên ngoài lớp học.

Huy chia sẻ, là một học sinh SPARK, em học được sự tự tin và tích cực từ thầy cô và bạn bè của mình.

“Thầy Minh dạy Toán thường nói với tụi em rằng, trong lớp, thầy thấy không có em nào là học sinh “dạng vừa” cả. Em nào cũng có tài năng riêng. Nhưng các em phải luôn cố gắng để phát nó.” – Huy kể.

Chỉ những câu nói đơn giản như vậy từ mỗi buổi học, khơi dậy cả một nguồn động lực to lớn trong từng cá nhân các em.

Tôi hỏi em, em thích là một người giỏi làm việc nhóm hơn hay là một cá nhân xuất sắc. Em thật thà chia sẻ: “Em muốn được giỏi cả hai, nhưng hiện giờ, em vẫn đang học cách làm việc nhóm. Em vẫn còn phải cải thiện nhiều trong cách phát biểu và giải thích ý kiến của mình khi thảo luận và thuyết trình.

Lại nói đến những kỹ năng mà các em học được. Huy chia sẻ với tôi rằng, môi trường ở đây giúp em học được cách tự tin hơn với suy luận của riêng mình.

“Thầy cô ở đây thường nói với tụi em rằng, không có một cách giải duy nhất cho bất kỳ vấn đề nào, trong bất kỳ môn học nào. Mỗi người sẽ có những suy nghĩ riêng, hướng giải quyết riêng, dựa vào kinh nghiệm và kiến thức mà mình học được. Mỗi lần học được điều mới, là một bước tiến để chúng ta tìm được cách giải hiệu quả hơn.”  – Huy chia sẻ.

Đây là sự khuyến khích vô cùng lớn cho niềm đam mê Khoa học của Huy. Khi tiếp cận kiến thức và kỹ năng mới, Huy không còn cảm thấy áp lực hay lo lắng vì mình không đủ giỏi. Thay vào đó là một động lực học hỏi để giúp bản thân hoàn thiện hơn mỗi ngày.

Huy có ước mơ là trong tương lai gần, mình có thể bay xa hơn, trải nghiệm một môi trường học mới lạ hơn, có thể là ở Mỹ. Để đạt được mục tiêu đó, Huy tự nhận thấy còn rất nhiều điều phải trau dồi thêm trên chặng đường của mình.

Sau buổi trò chuyện với tôi, Huy không quên nhắn với tôi rằng, em rất háo hức cho mùa SPARK sắp tới, khi có nhiều bạn mới tham gia. Tôi nói với Huy rằng, tôi cũng đang suy nghĩ về việc làm sao để khuyến khích các bạn tự tin hơn để thử thách mình. Huy vô tư nói với tôi.

“Cô hãy nói là các bạn ấy chưa thử thì làm sao biết được là nó khó hay dễ!” – Huy cười. – “Với lại, cô hãy nhắc các bạn ấy, thất bại là mẹ thành công. Mỗi lần thất bại, mình lại học được một điều mới mà!”

Huy chào tôi, vào lớp để bắt đầu buổi học Anh văn ngày Thứ bảy của mình.

Tôi ngồi lại, suy nghĩ và viết ra những chia sẻ này, cho chính tôi, và cho các học sinh tương lai của mùa SPARK sắp tới. Các em đã sẵn sàng cùng tôi, Linda, và Huy, tiếp tục thử thách bản thân và trải nghiệm những điều mới chưa?

Chúng ta hãy cùng bắt đầu, hôm nay, nhé!

Đọc: Vẫn cứ ước mơ lớn, dù niềm tin còn nhỏ – Phần 1


Để lại ý kiến