Bài thơ Mystery in Thievery viết bởi học sinh E2

Nội dung

Như - nhà leo núi nhí của E2 - đã cho ra lò một bài thơ đầy ý tứ. Lấy bối cảnh ở một hành tinh nọ, Như vào vai một người ngoài hành tinh đang chuẩn bị "phi vụ" đánh cắp bắp cải ở trạm không gian NASA, đang kể lại chuỗi hoạt động hàng ngày tại đó cùng một khoảnh khắc tuyệt diệu nhất trong phi vụ này.


I live on a planet,
a place with no concept of:
day and night,
dawn and dusk,
soon and late.
Just like I’m in a time loop,
a fixed agenda for everyday, doesn’t change at all.
It all begins with:
I hop,
I skip,
I bounce,
I float,
with a rock on my hand (for no reason), finding something to eat.
Closer and closer,
that illumination,
that warmth,
that aroma.
It always fulfills me.
Guess what?
Those are humans,
or should I say more specifically,
scientists and astronauts.
You’re thinking I’m going to eat them, aren’t you?
No, no, no!
I’m a vegan who is always desperate for the Earth’s fresh, green and spherical vegetables.
An impossible mission (can be considered as a daily routine) called:
“Rescue the Veggie – RV.”
Slowly and slowly,
crawling to the greenhouse of Nasa’s Space Center.
Cautiously open the creaky door.
Holy fabulous!
My eyes shine bright like diamonds every time.
Those are the treasures that are beyond measure.
Harvesting and collecting without any doubt,
until my front pocket is about to tear apart.

Glancing and glimpsing,
tiptoeing and hiding,
sneaky and suspicious.
Completing the mission,
escaping from the danger.
I can possibly be trapped with a snap.
It’s absolutely risky like whiskey.
But in the end,
dashing back to my lair,
munching those cabbage like a savage,
rewriting the stars in my head.
It’s the most wonderful moment.

Khi học tập trở thành niềm vui vô hạn

được nuôi lớn cùng thầy cô và bạn bè chung chí hướng

Để lại ý kiến